Chap 10

Đôi mắt xanh của Harry chợt sáng lên sau khi Scorpius nói tên họ đầy đủ của người đó. Harry từ từ cuối mặt xuống và mặt của cô liền bị che phủ bởi mái tóc dài đen huyền của cô.

"Harry..cô biết chú Aliam à?" Scopius hỏi nhưng cậu cảm thấy có cái gì đó không ổn ở người phụ nữ tóc đen.

Giọng nói của Scorpius cắt ngang mọi suy nghĩ trong đầu Harry và cô ngước lên với một nụ cười nhẹ trên môi. "À không, cô không hề biết người này" Harry lắc đầu, giọng nói của cô có một chút gượng gạo nhưng Scorpius đã không hề để ý tới điều này.

Cả hai người liền ngồi nói chuyện thêm một hồi lâu và Harry đã biết về rất nhiều điểu ở Scorpius. Từ Scorpius có một người bạn tên là Teddy và cậu cũng là bạn với tất cả các thầy cô ở Hogwart. Từ Những môn học yêu thích của cậu cho tới những nơi mà cậu rất thích đến để đọc sách. Cha của Scorpius tên là Draco và ông bà ngoại của cậu là Lucius và Narcissa Malfoy. Harry có hỏi Scorpius về quyển sách mà cậu đang ôm trong lòng và tỏ ra khá thú vị khi nghe cậu bé nói cậu rất thích đọc sách. "Ta cũng đã từng rất thích đọc sách khi ta còn ở độ tuổi của con…con có muốn đọc cuốn sách đó cho ta nghe không? Lâu lắm rồi ta đã không đọc một quyển sách như thế này" Harry chỉ vào quyển sách và cười thầm khi thấy gương mặt phấn khởi của Scorpius, chắc hẳn cậu bé rất thích điều này.

Scorpius liền ngồi thẳng người lên và ho để lấy giọng trước khi cậu mở quyển sách ra và bắt đầu đọc cho Harry nghe. Harry chú ý lắng nghe từng câu đọc của Scorpius và cảm thấy thích thú trước giọng đọc khá lưu loát của cậu bé 11 tuổi. Harry đôi khi giúp Scorpius đánh vần lại những từ mà cậu không biết đọc hoặc nói sai và Scorpius thật sự cảm thấy rất vui khi có người muốn cậu đọc sách và giúp cậu sửa những chỗ đánh vần sai. Nhiều lúc Scorpius cảm thấy khát nước, Harry liền dùng phép thuật của mình nắn một tảng băng nhỏ thành một cái cốc đã có nước sẵn ở trong đó và đưa cho cậu bé.

Cả hai người mãi mê đọc sách đã không để ý thời gian đã trôi qua nhanh cỡ nào cho tới khi bụng của Scorpius kêu lên một tiếng khá lớn. Harry cười nhẹ khi thấy mặt của Scorpius hơi hồng lên mắc cỡ và cô chợt nhớ ra là thằng bé vốn dĩ bị lạc nên mới vô đây.

"Little Nyári, con còn nhớ đường ra khỏi khu rừng không?" Sau khi nghe câu hỏi, Scorpius liền đứng lên với một tiếng la "AH!" rồi liền nói câu thần chú Tempus để kiểm tra giờ giấc. "4:00 giờ chiều…chết rồi! con không hề biết đường ra khỏi rừng cấm!"Thằng bé nhìn như muốn khóc và bắt đầu cảm thấy lo sợ. "Chắc cha đang lo lắng lắm đây! mình đã nói với cha là mình sẽ ở sân quidditch đọc sách! Chắc ông ấy đang đi kiếm mình! Ôi….biết làm sao bây giờ?" Scorpius ngồi phịch xuống và tựa đầu lên hai đầu gối.

"Nyári, con nói con đã đi theo một con chim màu trắng vô đây phải không?" Harry liền vuốt nhẹ lên tóc của Scorpius khi thấy người cậu bé bắt đầu run lên. Scorpius ngước lên với một đôi mắt ướt đẫm với hai má đỏ ửng, "Dạ..một…nấc…con chim trắng lớn có đôi cánh và đôi màu xanh dương rất đẹp ạ" Harry liền dùng những ngón tay thon dài quẹt đi những dòng nước mắt của Scorpius và khẽ vuốt nhẹ má của cậu. "Con đừng lo, ta đã có cách" nói xong, Harry liền giơ những ngón tay còn ướt bởi những giọt nước mắt của Scorpius và đặt lên môi của cô. Những dòng nước nhỏ liền đông lại thành những mảnh băng nhỏ và biến thành những hạt bụi tuyết khi Harry thổi mạnh vào chúng.

Những hạt bụi tuyết sau khi đã bay khỏi bàn tay của Harry liền từ từ hình thành thành một con chim nhỏ và nó liền đập cánh bay lượn xung quanh Harry và Scorpius. "Hãy đi tìm một con chim trắng lớn với đôi cánh màu xanh dương về đây cho ta ngay lập tức" khi Harry vừa dứt lời thì con chim nhỏ làm từ bụi tuyết bay đi và biến mất qua đằng sau những hàng cây rậm rạp.

Lúc bấy giờ, Scoripus đã quá kinh ngạc để nói một lời nào và chỉ biết nhìn theo hình bóng của con chim trắng được tạo thành từ những giọt nước mắt của cậu. "wow" là câu duy nhất mà Scorpius thốt lên sau khi con chim đã bay mất. "Haha, ta chắc là nó sẽ không lâu đâu. Nào little Nyári, ta có một thứ dành cho con coi như là món quà gặp mặt" nói rồi, Harry liền xoay người ra thành bờ của cái thềm băng rồi và cuối xuống múc một chỗ nước bằng hai búp tay của mình. Harry từ từ lấy hai bàn tay đang chụm lại của mình ra khỏi mặt nước và từ từ quay sang chỗ của Scorpius. Scorpius nhìn Harry trong tò mò và cậu liền hít một hơi mạnh khi cậu thấy có cái gì đó đang dần trồi lên từ mặt nước ở giữa hai lòng bàn tay của Harry.

Mới đầu Scorpius không thể thấy đó là gì, khi hình dáng bắt đầu được nắn nót bởi một bàn tay vô hình thì Scorius bắt đầu nhận ra nó có hình của một con ngựa có cánh với cái bờm và đuôi nhìn giống y hệt nhưng chúng đang tốc lên trong gió, nhìn trông rất là oai. Scorius liền lùi mặt lại một chút khi bổng có một dãi bụi tuyết bao trùm lấy con phi mã một rồi liền há hốc mồm sau khi cơn lốc bụi tuyết tan dần. Trước mặt cậu là một con Phi mã bằng pha lê với thân người màu trắng với đôi cánh, bờm, đuôi và bốn móng mang một màu xanh xa phia tuyệt đẹp. Con Phi mã bằng pha lê lấp lánh lên dưới tia ánh nắng mặt trời ấm áp và Scorpius không còn biết nói gì ngoài nhìn bức tượng pha lê trên tay Harry với đôi mắt xám mở to trong thích thú.

"Nào little Nyári, đây không phải là một bức tượng pha lê bình thường, nó đã được yểm bùa để mang lại may mắn và nó sẽ là tiểu thần hộ vệ của con. Hãy giữ gìn nó kỹ nhé" Harry liền ra dấu cho Scorpius xòe tay ra rồi nhẹ nhàng đặt con phi mã vào hai lòng tay nhỏ nhắn của cậu. "Cảm ơn cô Harry" Scorpius nở một nụ cười nhỏ chân thành.

Trong khi Scorpius còn đang ngắm nghía con phi mã pha lê, bỗng một tiếng "Kéc" quen thuộc phát ra đằng sau lưng cậu làm cậu giật mình. Khi Scorpius quay người lại đằng sau thì cậu đã rất ngạc nhiên khi thấy con chim mà cậu đã chạy theo vào sáng nay đang đậu ở trên cành cây nhìn cậu và nó vẻ như là đang chờ đợi cậu. "Little Nyári, ta nghĩ đã đến lúc nói lời chia tay…..nếu sau này con muốn gặp ta thì hãy giơ con phi mã lên và nói câu thần chú "Kristály Sárkány" rồi con chim này sẽ đến và dẫn đường con tới chỗ ta." Harry dịu dàng hôn lên trán của Scorpius sau khi cô nói với cậu bé mắt xám.

"Ah, ta còn một điều muốn nhắc con. Nyári, cuộc gặp gỡ của chúng ta hôm nay….xin con hãy giữ bí mật về nó….đừng nói cho ai biết, kể cả cha gia đình của con và cậu bé Teddy, ta muốn cuộc gặp gỡ này phải thật sự đặc biệt, chỉ có hai chúng ta biết thôi..nhé?" Harry cẩn thận dặn dò cậu bé và mĩm cười khi cậu bé gật đầu một cách vâng lời.

"Nào, Tuyết Điểu hãy đưa thằng bé ra khỏi khu rừng một cách an toàn nhé, ta cũng cảm ơn ngươi vì đã đồng ý giúp ta" Khi Harry vừa dứt lời thì con chim to lớn liền vỗ cánh bay về phía Harry và Scorpius và dùng hai bàn móng sắt nhọn quặp lấy cổ áo của Scorpius rồi nhấc thằng bé lên. Scorpius liền la lên một tiếng khi bị con chim quặp lấy nhưng liền bình tĩnh lại sau khi nghe giọng nói trấn an của Harry. " My little Nyári, ta mong là sẽ có ngày chúng ta gặp lại " Harry tự nhũ thầm khi cô nhìn theo hình dáng của con Tuyết điểu và Scorpius đang dần biến mất qua những hàng cây rậm rạp.